Tự nhiên với vẻ đẹp muôn màu đã khơi nguồn cảm hứng và kích thích tri thức đầy sáng tạo của con người. Trong hoạt động sáng tạo nghệ thuật, cũng như trong đời sống sinh hoạt hằng ngày, tự nhiên luôn là đối tượng được dùng để so sánh, đối chiếu, liên tưởng và ẩn dụ. Với tinh thần yêu thiên nhiên, thích sáng tác, người Việt Nam đã vận dụng mọi hình ảnh của tự nhiên để làm chất liệu sáng tạo và xây dựng thành văn hóa biểu tượng. Trần Ngọc Thêm đã nhận xét: “Các giá trị văn hóa không thể tồn tại được nếu không có tự nhiên làm môi trường và chất liệu cho nó. Mọi sản phẩm vật chất đều chế tạo từ các vật liệu tự nhiên hoặc có nguồn gốc từ tự nhiên, và mọi sản phẩm tinh thần đều không thể tồn tại được ngoài bộ não là cái vật chất tự nhiên sinh ra chúng” [Trần Ngọc Thêm 2007: 21]. Vì thế, thông qua các hình ảnh tự nhiên quen thuộc, gần gũi, họ đã phản ánh đời sống nhân sinh, tình cảm của cá nhân và cộng đồng. Những hình ảnh ấy đã đi vào tâm thức của họ như cả một thế giới biểu tượng. Luận văn thạc sĩ văn hóa Chuyên ngành Văn hóa học Người hướng dẫn: GS.TSKH. Trần Ngọc Thêm Tác giả: Hồ Thị Diệu Hiền Số trang: 120 File PDF-TRUE Ngôn ngữ: Tiếng Việt Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia TP. HCM 2012 Link Download https://drive.google.com/file/d/18eNizSYaP5xZbwzCWnv5B3w_lDeHvV52https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1