Để đánh giá tình trạng nghèo của dân cư, Việt Nam sử dụng chuẩn nghèo chỉ dựa vào tiền tệ để xác định và tính toán tỷ lệ nghèo. Cách tiếp cận này đã mang lại một số kết quả khả quan như tỷ lệ hộ nghèo tiền tệ bình quân cả nước giảm 1,5%/năm, vùng Miền núi phía Bắc giảm trên 2,5%/năm, ở các huyện nghèo giảm trên 5%/năm. Tuy nhiên, cách tiếp cận này đã bộc lộ một số hạn chế nhất định. Thực tế cho thấy công tác giảm nghèo của Việt Nam chưa thật bền vững, tỷ lệ tái nghèo, phát sinh nghèo, tỷ lệ hộ nghèo, đặc biệt ở các vùng có điều kiện khó khăn như đồng bào dân tộc thiểu số còn cao. Chênh lệch giàu - nghèo giữa các nhóm dân cư chưa được thu hẹp. Các chương trình hỗ trợ cho người nghèo về giáo dục, y tế, ... chưa bài bản, chưa hợp lý, kém hiệu quả. Lõi nghèo hiện nay vẫn tập trung chủ yếu ở khu vực Miền núi phía Bắc và Tây Nguyên Luận văn thạc sĩ kinh tế Chuyên ngành Quản lý kinh tế và chính sách Người hướng dẫn: TS. Nguyễn Thị Lệ Thúy Tác giả: Nguyễn Phương Anh Số trang: 124 Kiểu file: PDF_TRUE Ngôn ngữ: Tiếng Việt Đại học Kinh tế Quốc dân 2018 Link Download https://dlib.neu.edu.vn/handle/NEU/5361 https://drive.google.com/file/d/1iEIcyspB5y3PInAdyKgQStVrlchzSW-ahttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1