Ở Việt Nam, trong những năm trước đây nghèo đói thường được đo lường thông qua thu nhập. Chuẩn nghèo được xác định dựa trên mức chi tiêu đáp ứng những nhu cầu tối thiểu và được quy thành tiền. Nếu người có thu nhập dưới mức chuẩn nghèo thì được đánh giá thuộc diện hộ nghèo. Thực tế cho thấy việc sử dụng tiêu chí thu nhập để đo lường nghèo đói là không đầy đủ. Nhiều trường hợp không nghèo về thu nhập nhưng lại khó tiếp cận được các dịch vụ cơ bản như y tế, giáo dục, nhà ở, thông tin,…do cả những lý do khách quan như không có sẵn dịch vụ hay lý do chủ quan như do tập tục văn hóa địa phương hay do chính nhận thức của người dân. Do đó, nếu chỉ dùng thước đo duy nhất dựa trên thu nhập hay chi tiêu sẽ dẫn đến tình trạng bỏ sót đối tượng nghèo, dẫn đến sự thiếu công bằng, hiệu quả và bền vững trong thực thi các chính sách giảm nghèo. Luận văn thạc sĩ kinh tế Chuyên ngành Thống kê kinh tế Người hướng dẫn: PGS.TS. Trần Thị Bích Tác giả: Nguyễn Đức Tùng Số trang: 132 Kiểu file: PDF_TRUE Ngôn ngữ: Tiếng Việt Đại học Kinh tế Quốc dân 2018 Link Download https://dlib.neu.edu.vn/handle/NEU/2890 https://drive.google.com/file/d/1a5IdbQbLwH-ds9NzfQxXh0AK6IBet0qUhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1