Chúng ta đều biết, từ xa xưa, cả phương Đông và phương Tây, đã có sự phân biệt đối xử giữa người phụ nữ và người đàn ông. Nhất là ở phương Đông, ví như các cô gái chưa có chồng thì “Áo mặc sao qua khỏi đầu” (tục ngữ), không được tự quyết định hạnh phúc của cá nhân mình mà “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” (tục ngữ). Họ đành phó mặc thân phận mình cho số phận “Thân em như tấm lụa đào. Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai” (ca dao). Hoặc họ chấp nhận số phận sướng hay khổ, sang hay hèn “Thân em như hạt mưa sa, hạt rơi xuống giếng, hạt sa vũng lầy”, “Thân em như giếng giữa đàng, người khôn rửa mặt người phàm rửa chân” (ca dao). Với phụ nữ đã có chồng thì họ thụ động. Trong gia đình, họ làm tất cả công việc của người nội trợ, chăm sóc con cái, phụng dưỡng cha mẹ chồng, lo bữa ăn cho gia đình, tiếng nói của họ không có “trọng lượng”. Luận văn thạc sĩ văn hóa Chuyên ngành Văn hóa học Người hướng dẫn: TS. Trần Long Tác giả: Nguyễn Thị Trường Sinh Số trang: 128 File PDF-TRUE Ngôn ngữ: Tiếng Việt Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia TP. HCM 2023 Link Download https://drive.google.com/file/d/1T2JQHELWtOd8a66KKdNJMb3gCfhLALBShttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1