Nhiều nhà phê bình nghiên cứu hiện nay đã xếp nhà thơ Nguyễn Duy vào số hiếm những nhà thơ đương đại thành công trong việc cố gắng thay đổi thơ nhưng không bị rơi vào tình trạng hoặc quá kỳ dị xa lạ đến mức lạc lõng, hoặc quá nhạt nhẽo, nhàm chán đến nỗi bị công chúng quay lưng như số phận của một số nhà thơ đương đại khác. Có lẽ, Nguyễn Duy – trong lối đi riêng của mình đã biết lần theo vào cái chung trong tâm hồn đa số công chúng. Có thể thấy trong thơ ông những vấn đề mà tất cả chúng ta từng mơ mộng, hòai niệm, nghĩ suy, trăn trở, đau xót, phẫn nộ ... Ông viết về mọi thứ, “không từ một cái g씹, từ cây rơm, cây rạ ở nông thôn cho đến nhà cao tầng, ngã tư đường ở thành phố; từ sự dung dị nhà quê cho đến cái xô bồ của cuộc sống tiện nghi hiện đại; từ cánh rừng rung chuyển dưới mưa bom bão đạn của thời chiến cho đến ánh trăng tròn bâng khuâng bên ô cửa sổ trong thời bình Thậm chí cả những thứ vốn tầm thường, quên lãng như bùn nước, rong rêu cũng được Nguyễn Duy trân trọng chăm chút thành thơ. Luận văn thạc sĩ ngữ văn Chuyên ngành Văn học Việt Nam Người hướng dẫn: GS. TS. Huỳnh Như Phương Tác giả: Vũ Thị Mai Số trang: 169 File PDF-SCAN Ngôn ngữ: Tiếng Việt Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia TP. HCM 2007 Link Download https://drive.google.com/file/d/10M9NCveRrXWyXhgeIQ8X_F7SLjZKL7Duhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1