Từ khi lao động phân chia thành lao động chân tay và lao động trí óc, hình thành một tầng lớp xã hội mà cái ăn, cái mặc không trở thành vấn đề lo toan thường trực cũng là lúc triết học ra đời với tư cách là một sinh hoạt tinh thần không thể thiếu. Tuy nhiên, ngay từ đầu, cái mà con người hướng đến chính là thế giới khách quan mà ở đó, những vấn đề như thế giới này bắt đầu từ đâu và đi về đâu trở thành đề tài trung tâm của mọi sinh hoạt tư tưởng. Ở phương Tây, khi Protagoras cho rằng: “Con người là thước đo của vạn vật” và đặc biệt khi Socrate kêu gọi “Con người hãy tự biết mình” thì khi đó, đối tượng con người, đối tượng gần gũi và thân cận nhất của con người mới được các nhà triết học đương thời chú ý và quan tâm. Câu nói được khắc trên đền Delphes của Socrate không chỉ chuyển hướng mối quan tâm của các nhà triết học Hy Lạp cổ đại mà còn trở thành “bước ngoặt” lớn trong lịch sử triết học, cả về đối tượng lẫn phương pháp tiếp cận. Luận văn thạc sĩ Triết học Chuyên ngành Triết học Người hướng dẫn: PGS. TS Vũ Tình Tác giả: Trần Văn Cường Số trang: 134 File PDF-TRUE Ngôn ngữ: Tiếng Việt Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia TP. HCM 2010 Link Download https://drive.google.com/file/d/1swWf--Ffdp5eAthgz_frtpATopVB7Gmkhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1