Trong xu thế toàn cầu hóa, sự phát triển kinh tế, cải thiện đời sống và an sinh xã hội làm cho tuổi thọ con người tăng lên, cùng với xu hướng sống độc thân, kết hôn muộn hay ngại sinh con đã làm cho số lượng người già tăng trong khi người chăm sóc ít lại. Quỹ dân số Liên hợp quốc nhận định: “Dân số Việt Nam đang già hóa với một tốc độ chưa từng có trong lịch sử” (Giang Thanh Long 2010). Bởi vậy cần có một “Chiến lược dài hạn cho sự già hóa dân số và một bản Kế hoạch Hành động Quốc gia” (Bùi Thế Cường, 2010: 91). Điều tra của Tổng cục Thống kê cho thấy tỷ lệ trẻ em phụ thuộc của nước ta đang giảm mạnh, trong khi đó, tỷ lệ người già phụ thuộc lại liên tục tăng lên, tỷ lệ người già trong tổng dân số là 8,4% năm 1989, tăng lên đến 10,3% năm 2012 (Tổng cục thống kê, 2012). Đối tượng chịu nhiều thiệt thòi nhất trong quá trình già hóa dân số chính là người cao tuổi, bởi vậy nghiên cứu về người cao tuổi trong giai đoạn này là cần thiết hơn bao giờ hết. Luận văn thạc sĩ Xã hội học Chuyên ngành Xã hội học Người hướng dẫn: GS.TS. Bùi Thế Cường Tác giả: Võ Thị Ngọc Hạnh Số trang: 142 File PDF-TRUE Ngôn ngữ: Tiếng Việt Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia TP. HCM 2015 Link Download https://drive.google.com/file/d/1hDxVg7K1f26Penu4J6oARY2Bh5dJ5vAXhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1