Là một trong các trường phái triết học chủ yếu thời Xuân Thu – Chiến Quốc, Đạo gia đã có những đóng góp quan trọng làm rạng rỡ lịch sử tư tưởng Trung Hoa. Trên cơ sở quan điểm về Đạo, Đạo gia đã đề xướng học thuyết vô vi trong các vấn đề đạo đức, nhân sinh và chính trị - xã hội. Vô vi nguyên nghĩa là “không làm” nhưng thực chất “không làm” không phải là không làm gì mà là cách làm tự nhiên theo Đạo, không phải gượng ép, không bắt buộc mọi vật phát triển trái với quy luật tự nhiên. Vô vi còn là giữ gìn, thuận theo cái tự nhiên, cái chất phác, vui với cái vốn có. Luận văn thạc sĩ Triết học Chuyên ngành Triết học Người hướng dẫn: TS. Hà Thiên Sơn Tác giả: Trịnh Thị Thanh Số trang: 105 File PDF-TRUE Ngôn ngữ: Tiếng Việt Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia TP. HCM 2010 Link Download https://drive.google.com/file/d/1fru9eNTmr7II5utzreQU2u1DhP7-WmFUhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1