Ẩm thực là một phần quan trọng trong đời sống, là một niềm hạnh phúc mà tạo hóa đã dành tặng cho con người. Không phải ngẫu nhiên mà từ xưa ông cha ta đã nói: “dĩ thực vi tiên”, “có thực mới vực được đạo”, hay “học ăn, học nói, học gói, học mở”… “Học ăn” cũng là một trong những khâu quan trọng nhất cho con người khi bước vào đời. “Hãy cho tôi biết anh thường xuyên thích ăn món gì, tôi sẽ có thêm cứ luận để nói rõ cho anh biết anh là người thế nào.” Jean Anthelme Brillat Savarin – một luật sư người Pháp đã từng nói như vậy. Ẩm thực không chỉ đơn thuần là nhu cầu cung cấp năng lượng để duy trì cuộc sống con người theo kiểu “đói ăn, khát uống” mà cao hơn cả nó còn là văn hóa – “văn hóa ẩm thực”. Chẳng phải Nguyễn Tuân đã từng nói: “Tôi xem nghề bếp núc là một trình độ của văn hóa văn minh”1 đó sao? “Món ăn là một nội dung quan trọng góp phần tạo nên phong vị dân tộc, phong vị quê hương và có tác động không nhỏ vào tâm tư tình cảm, vào cách ứng xử của mỗi tập đoàn người… Luận văn thạc sĩ văn hóa Chuyên ngành Văn hóa học Người hướng dẫn: PGS. TS. Nguyễn Xuân Tế Tác giả: Lê Thị Mỹ Hạnh Số trang: 129 File PDF-TRUE Ngôn ngữ: Tiếng Việt Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia TP. HCM 2011 Link Download https://drive.google.com/file/d/1vVMnQYWDLpND2OTBn6CLxCZ5KAK0uedthttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1