Mạnh Tử (371 – 289 tr.CN) tên là Mạnh Kha, tự là Tử Dư, người gốc nước Trâu, thuộc miền Nam tỉnh Sơn Đông ngày nay. Ông là người theo phái Nho gia, thuộc dòng công tộc Mạnh Tôn. Cha là Khích Công. Mẹ là Cừu Thị. Khi ông lên ba thì cha chết, được mẹ nuôi dưỡng, giáo dục lễ nghĩa rất chặt chẽ. Trong Sử Liệt nữ có chép rằng: nhà ông trước ở gần nghĩa địa, lúc ấy Mạnh Kha còn nhỏ, hằng ngày vào nghĩa địa chơi, thấy người ta chôn cất người chết, rồi khóc lóc, ông rủ chúng bạn chơi trò tống tán. Mẹ ông cho rằng, “chỗ này chẳng tiện cho con ta ở”. Bà bèn dời nhà về gần chợ, con bà lại bày lối chơi rao hàng, bưng bánh, bán thịt. Bà lại tự nhủ: “chỗ này chẳng tiện cho con ta ở”. Bà dọn nhà lại gần trường học, con bà mới bày trò chơi học theo lễ nhạc. Bà nghĩ: “chỗ này đáng để con ta ở vậy”. Sách Sử kí Tư Mã Thiên chép rằng: lớn lên Mạnh Kha theo học đệ tử của Tử Tư (Tử Tư là tên hiệu của Khổng Cấp – cháu nội của Khổng Tử), hiểu rõ đạo lí của Khổng Tử, lại có tài biện thuyết, nên đã trở thành một trong ba bậc đại Nho thời Xuân Thu – Chiến Quốc. Luận văn cao học triết học Chuyên nghành triết đông Tác giả: Nguyễn Tri Tài Hướng dẫn: 228 Trang File PDF-SCAN ĐH Văn Khoa Sài Gòn 1965 Link download https://drive.google.com/file/d/1kmNDiRq1TKpLa9ZVVg-TJnRaHq7baci_https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTM6cEZ3WGQHg04L1